Với 16 nhà kho tại chỗ lưu trữ hơn 50.000 thùng rượu whisky – những “thỏi vàng lỏng” quý giá, vị trí Quản lý Kho tại nhà máy chưng cất GlenAllachie đòi hỏi sự bản lĩnh, kinh nghiệm và tinh thần kỷ luật cao độ.
Khi Master Distiller Billy Walker cùng đội ngũ tiếp quản The GlenAllachie Distillery vào năm 2017, chỉ có một người được ông tin tưởng giao trọng trách này – Lindsay Cormie. Gắn bó với Billy suốt hơn 17 năm, Lindsay đã trở thành một phần không thể thiếu trong “gia đình” GlenAllachie. Để bạn hiểu rõ hơn về con người đặc biệt này, chúng tôi đã có cuộc trò chuyện ngắn cùng anh xoay quanh công việc tại nhà máy chưng cất.

Anh có thể chia sẻ đôi nét về hành trình sự nghiệp của mình? Và cảm giác làm việc cùng Billy Walker ra sao?
Tôi bắt đầu làm việc cùng Billy Walker từ năm 2006, đầu tiên là tại Benriach, sau đó là Glendronach và Glenglassaugh. Khi ba nhà máy chưng cất này được bán lại cho Brown-Forman vào năm 2016, tôi vẫn tiếp tục gắn bó cho đến tháng 11 năm 2017 – thời điểm Billy ngỏ lời mời tôi về đầu quân cho GlenAllachie.
Từ đó đến nay, tôi vẫn làm việc cùng ông ấy. Làm việc với Billy tuy nhiều áp lực nhưng luôn mang lại sự hứng thú, vì lúc nào cũng có điều gì đó mới mẻ, táo bạo đang được thử nghiệm. Ông ấy cũng chỉ cách một cuộc gọi điện thoại – điều này vừa tiện, lại vừa… “phiền”, vì tôi chẳng thể nào trốn được mỗi khi ông muốn chọc ghẹo tôi, điều mà ông ấy dường như rất thích.

Một ngày hoặc một tuần làm việc của anh thường diễn ra như thế nào?
Mỗi ngày là một chuỗi công việc xoay quanh kho: lên kế hoạch, xử lý giấy tờ, lấy mẫu, đo đạc lại thùng, đổ rượu new-make vào, thay thùng, hỗ trợ cho khâu đóng chai, di chuyển thùng ra vào… và còn rất nhiều việc khác nữa.
Anh thích điều gì nhất và điều gì là thách thức lớn nhất trong công việc này?
Tôi thích sự đa dạng khi được làm việc cùng anh em trong đội kho, vừa vận động tay chân, vừa xử lý các công việc hành chính. Tôi cũng rất thích gặp gỡ các tín đồ whisky từ khắp nơi trên thế giới, kể cả những người trong vùng. Có người năm nào cũng ghé thăm – họ cực kỳ am hiểu và trân trọng whisky. Thậm chí, đôi khi chính họ lại là người dạy ngược lại chúng tôi.
Khó khăn lớn nhất có lẽ là khâu lập kế hoạch. Cần đảm bảo các thùng được nhập – xuất đúng thời điểm. Nhiều công đoạn đòi hỏi thùng whisky đã trưởng thành phải sẵn sàng đúng lúc các thùng rỗng mới từ châu Âu cập bến, để có thể chiết rượu vào ngay khi gỗ còn mới.
Trong số các loại thùng anh từng làm việc, loại nào gây khó khăn nhất và vì sao?
Mỗi loại thùng đều có “cái khó” riêng. Port pipe là loại tôi “ngán” nhất – chứa gần 700 lít, rất dài và nặng, cực khó đẩy vì trọng lượng lớn nên hay phát ra tiếng kêu cọt kẹt. Loại này lại thường xuyên bị rò rỉ, dù hương vị, màu sắc và mùi thơm mang lại thì rất tuyệt.
Thùng Mizunara thì nổi tiếng khó chiều vì cực kỳ hay rò rỉ, rất phiền phức. Ngược lại, các loại thùng siêu nhỏ như octave, firkin hay quarter cask tuy dễ thao tác hơn nhưng số lượng lại phải dùng nhiều. Chưa kể, phải cúi thấp khi làm việc, đảm bảo cuối ngày là ê ẩm lưng.

Anh đánh giá vai trò của quá trình trưởng thành trong chất lượng whisky như thế nào?
Theo tôi, trưởng thành là yếu tố quan trọng nhất quyết định hương vị cuối cùng của whisky, có thể chiếm tới 75% “phép màu”. Việc oxy dần thẩm thấu từ môi trường bên ngoài vào rượu, cộng với chất lượng của thùng và thời điểm chiết rượu ngay khi thùng vừa tới là cực kỳ quan trọng. Billy rất chú trọng phần này, ông ấy luôn tin “tiền nào của nấy” và sẵn sàng đầu tư mạnh tay cho những loại gỗ tốt nhất.
Anh cho rằng quá trình trưởng thành là khoa học hay nghệ thuật?
Nghe có vẻ “nước đôi”, nhưng tôi tin là cả hai. Billy làm việc rất khoa học, ông ấy theo dõi sát từng chi tiết. Nhưng thực tế, không có thùng nào giống thùng nào. Dù là cùng loại rượu, cùng loại thùng, để cạnh nhau trong cùng một kho, hương vị cuối cùng vẫn có thể khác biệt. Đó chính là phần nghệ thuật – luôn có những bất ngờ đang chờ ở thùng bên cạnh hoặc ở một kho khác.
Anh có kỷ niệm thú vị nào có thể chia sẻ không?
Tôi rất thích nghe các bậc tiền bối kể lại thời “dramming” – khi công nhân nhà chưng cất được phát whisky ba lần mỗi ngày: sáng, trưa và lúc tan ca. Mỗi lần là khoảng hai ngón tay rượu – từ một bình chứa khoảng 1.500ml new-make có độ cồn lên tới 70% ABV.
Có lần, một người mới vào thực tập được vinh dự nhận “dram đầu tiên”. Nhưng không ai nói với anh ấy là chỉ nên uống hai ngón. Thế là anh chàng cầm bình… tu một hơi, đến nửa chừng mới dừng lại và rối rít xin lỗi vì… không thể uống hết! Ai cũng há hốc mồm. Kết quả là anh phải nghỉ ngơi một lúc để đủ sức làm tiếp và còn kịp tỉnh táo để uống tiếp dram buổi trưa! (Dĩ nhiên là “dramming” bây giờ không còn nữa đâu nhé!)
Whisky yêu thích của anh hiện nay là gì?
Câu này khó thật, giống như hỏi bài hát yêu thích vậy. Còn tùy tâm trạng. Ví dụ khi đang uống dòng whisky ủ Sherry, một lúc sau tôi lại muốn đổi sang Virgin Oak hoặc Bourbon. Mùa đông thì tôi thích Meikle Tòir Chinquapin – rất hợp với tiết trời lạnh. Còn vào mùa hè, có thể là một chai whisky ủ Madeira – một lựa chọn tuyệt vời để… khởi động ngày mới.

Lindsay Cormie là người đứng sau những thùng rượu whisky được chăm chút kỹ lưỡng tại GlenAllachie, góp phần tạo nên những dòng whisky tuyệt vời được giới sành rượu toàn cầu yêu thích. Để tìm hiểu thêm về các dòng whisky nổi bật từ GlenAllachie hay các sản phẩm whisky nhập khẩu chính hãng, hãy ghé ngay WHISKY.vn – cửa hàng rượu mạnh uy tín dành cho tín đồ whisky tại Việt Nam.
Liên hệ hotline 0903 530 268 để nhận thông tin tư vấn & đặt hàng nhanh chóng!